Có câu truyện hay ra phết.....em xin kể cho các bác nghe chơi muh. Truyện thế này các bác ạ :
Ngày xửa ngày xưa....cũng lâu lém gùi, trong một khu rừng nọ có một con cọp thành tinh rất là hun dzữ. Nó chuyên đi bắt người về en thịt. Mọi người ai cũng sợ và không bao dzờ dzám đi vào khu rừng đó nữa. Cách khu rừng đó không xa, có một ngôi làng nhỏ, trong làng có 3 anh em nhà nọ rất tài giỏi. Người anh cả thì có một sức mạnh phi thường anh ta có thể bứng cả một gốc cây cổ thụ chỉ bằng hai tay. Còn người anh kế thì có phép thuật rất tinh thông, anh ta có thể hô mưa gọi gió. Duy chỉ có người em út là dzống những người xung quanh nhất, anh ta không có sức mạnh cũng như phép thuật như hai người anh của mình. Nhưng bù lại, anh ta có một trí thông minh hơn người. Cả ba anh em rất ấm ức khi nghe mọi người kể về con cọp tinh và quyết tâm đi tiêu diệt nó.
Đầu tiên là người anh cả đi, khi ra đến bìa rừng thì anh ta đã trạm tráng với con cọp. Do có sức mạnh nên con cọp khó lòng quật ngã được anh ta. hai bên giao chiến 7 ngày 7 đêm không phân thắng bại. Cuối cùng do kiệt sức nên người anh đã bị con cọp en thịt. Đến lượt người anh kế, anh ta đi vào rừng và bố trí trận bùa phép dể chờ con cọp đến. Và phải sau 7 ngày 7 đêm thì mới gặp được con cọp tinh, cả hai bên dùng phép thuật tranh đấu với nhau không phân thắng bại. Sau 49 ngày tranh đấu, mọi phép thuật đều đã được dùng nhưng vẫn không dziết được cọp tinh, người anh kế cũng nối buớc theo người anh cả.
Cuối cùng chỉ còn lại người em út....sau cái chết của hai người anh mình, anh trở nên ít nói và suốt ngày cứ đi vào đi ra như người bất thần. Biết mình không tài giỏi như hai người anh nhưng người em vẫn quyết tâm tiêu diệt cọp để báo thù và để giúp dân. Với quyết tâm đó, anh ta đã đóng của nằm nhà suy nghĩ tìm cách tiêu diệt cọp. Hai tháng sau, vào một buổi sáng nọ, bổng mọi người nghe trong nhà anh vang lên một tiếng cười liền chạy lại xem. Thấy mọi người đến, anh ta vui mừng ôm họ và nói rằng : " Ta đã biết tại sao hai anh ta lai thất bại. " Nghe vậy, mọi người cũng mừng cho anh. Và cũng đến ngày anh ra đi, vừa đi anh vừa cười vừa huýt sáo. Ra đến bìa rừng, anh không vào tìm cọp mà ngồi đợi con cọp. Sau 3 tháng trời ròng rã chờ đợi, anh đã gặp được con cọp. Với trí thông minh hơn người của mình, ngay sau khi gặp cọp tinh được 5 canh giờ, anh đã.....gặp lại hai người anh của mình, cả ba anh em trùng phùng trong nước mắt.
Câu truyện đến đây là hết....xin các bác cho em tràng dzỗ tay cái nào !!!